Cảm thức thẩm mỹ trong bài thơ “Ngọn lửa” của Nguyễn Thanh Đạm
Thơ hay thường nằm ở cái tứ bất ngờ. “Ngọn lửa” của nhà thơ Nguyễn Thanh Đạm là một bài thơ đầy bất ngờ như thế:
NGỌN LỬA
Dịu dàng và khát khao
Người đàn bà nồng nàn ngọn lửa
Ấp ủ giấc mơ hóa thành ánh sáng
Nên dường như chưa cháy hết mình!
Thanh thản tựa khi chầm chậm trút xiêm y
Nàng khẽ khàng thả hồn vào đời tôi, neo lại.
Hơi ấm bàn tay xua tan giá lạnh
Gọi hạt mầm trỗi dậy những đồi hoa…
Xin nguyện chín đến tận cùng hương sắc
Từ những gian lao, những khoảnh khắc ngọt ngào
Của nghiệt ngã, giá sương...