LÊ HÒA – NGƯỜI “HÁT RU BẦU TRỜI”

  (Nhà thơ Nguyễn Vũ Quỳnh – Hội VHNT TP HCM) Có lẽ lâu rồi mới có một chàng trai trẻ có tập thơ mà đến người đọc khó tính cũng phải giật mình, thích thú như găp ca sĩ hát tình ca hay đến lạ lùng. Tập thơ Hát ru bầu trời (Nhà xuất bản Hội Nhà văn 2015) của Lê Hòa chiếm trọn tình cảm của người đọc bởi thi ảnh và ngôn ngữ được chắt lọc và nhân cách hóa một cách tài tình. Hiện nay có hàng nghìn bài thơ của hàng trăm tác giả, họ viết ra đọc khó cảm...

Continue reading

Thôi thì… – Thơ Lê Hòa

Tôi về nhặt được bóng tôi Dường như ngày cũng vừa rơi bóng chiều Dường như phía ấy hoang phiêu Phất phơ dây đứt. Con diều ngẩn ngơ   Thôi đừng khóc nữa. Tuổi thơ Chuồn chuồn cắn rốn. Tàn mơ mộng rồi Cứ đi tìm những xa xôi Để cho gần gũi bên trời đìu hiu Cứ rời xa những thương yêu Để cho hoang phế rất nhiều bình yên   Thót  mình sau những cơn điên Tôi như đứa trẻ về miền trắng trong Đêm. Phơ phất sợi tơ lòng Tôi đang chín một long đong của ngày   Thôi thì đi đến mê say Thôi thì đi hết đắng cay tủi buồn Nắng lên rồi sẽ...

Continue reading

Chùm thơ lục bát của tác giả Nguyễn Kim Hương

GIỚI THIỆU VỀ TÁC GIẢ: Nhà thơ Nguyễn Kim Hương Sinh năm 1985     Quê quán: An Biên, Kiên Giang Hội viên Hội VHNT Tỉnh Hậu Giang Email: nguyenkimhuong2012@gmail.com  Lục Bát Sài Gòn trân trọng giới thiệu:   CHUYỆN TÌNH NGƯỜI HÁT RONG (Viết cho người hát rong)   Muốn qua để gửi lời yêu Ngại bờ xa cách nắng chiều đơn côi Con đò nghịch nước xa xôi Nàng là tiên nữ, ta người hát rong Hát cho qua những long đong Để rồi năm tháng ngày mong chờ người Núi trông mây, thật buồn cười Còn mây trôi mãi cuối trời xa xăm Hát đi còn những lệ thâm Giọt tình ta giấu tháng năm héo mòn Lang...

Continue reading

Đến với bài thơ hay “Nói với vợ” của Nguyễn Đức Hậu

  NÓI VỚI VỢ Hai làn mây trắng kề nhau Bỏ phiền muộn lại phía sau hành trình Trong từng sợi bạc của mình Có bao nỗi khổ vô tình từ anh Muốn tìm được tháng ngày xanh Đền cho em vị ngọt lành tình yêu Em ơi sao đoạn đường chiều Chúng mình mới biết thương nhiều đến nhau?! (Nguyễn Đức Hậu) "Nói với vợ" của Nguyễn Đức Hậu không phải hay bởi kỹ xảo ngôn từ mà là hay bởi cái tình rất thật của người viết. Tiếng nói ngọt ngào, rất đỗi dịu dàng đi ra từ trái tim yêu nhân hậu, chân tình gặp trang giấy tượng...

Continue reading

Chùm thơ lục bát của tác giả Đoàn Kim Ánh

Hoa Cúc Vàng Anh Tên thật: Đoàn Kim Ánh Bút danh: Hoa Cúc Vàng Anh Nghề nghiệp: giáo viên hưu Nguyên quán: An Giang (Long Xuyên) Gmail: hoacucvanganh2018@gmail.com ĐT: 0922442448 Người sáng lập (Chủ nhiệm) CLB Thơ Nhạc Sài Gòn - Gia Định Phó chủ nhiệm CLB thơ Lục Bát Sài Gòn Phó chủ nhiệm CLB Thơ Sen Hồng Thủ Đức (Thuộc Trung Tâm Văn Hóa quận Thủ Đức). In riêng: Tập thơ Sợi Tóc (Nxb Văn Nghệ) Tập thơ Mơ Ước (Nxb Văn Nghệ) Tập thơ Nẻo Đời 1 (Nxb Thanh Niên) Tập thơ Nẻo Đời 2 (Nxb Thanh Niên) Nắng Cuối Mùa Thương Nxb Hội nhà Văn 2019 In chung: Nhiều tác phẩm...

Continue reading

Có khi – Thơ lục bát Hậu Cốc Ngang

Có khi chỉ một ánh nhìn Cũng làm sống lại một miền hoang vu Nắng chênh chao tiếng chim gù Cúc quỳ làm mắt em như nhuốm vàng Có khi trời đổ mưa chan Lại thương con cuốc ho khan rát mùa Lưng ong trúc đứng bên chùa Biết lưng mẹ cõng nắng mưa mà còng? Có khi mẹ gánh cơn giông Chạy ngang về phía chẳng mong có người Mà trong lòng những rối bời Chỉ cầu con hiểu nghĩa đời như cha! Có khi ngoài rặng tre ngà Nghe thấp thỏm tiếng vạc già nấc đêm Là lo nuộc lạt chưa mềm Nên trong nhà chửa ấm êm mọi đường Có khi lòng mở...

Continue reading

Hậu Cốc Ngang – Và khế ước tâm hồn

Tôi biết Hậu Cốc Ngang chưa lâu, chủ yếu là được đọc hai tập thơ “Sau dấu chân mình” và “Lục bát hai mùa”. Mới rồi, ông cho ra tập thơ thứ tư có tựa đề “Góp xanh cho lá” nhưng lại sử dụng bút danh Hậu Cốc Ngang có nghĩa là chàng Hậu ở làng Cốc Ngang - Quê cha đất tổ của ông. Và, đó cũng là nơi để lại trong lòng ông những kỷ niệm sâu nặng không bao giờ quên. Chúng mình níu cỏ mà xanh Lớn cùng cây lúa, vại sành, rạ rơm Cùng vui với cá trong...

Continue reading

Cảm thức thẩm mỹ trong bài thơ “Ngọn lửa” của Nguyễn Thanh Đạm

Thơ hay thường nằm ở cái tứ bất ngờ. “Ngọn lửa” của nhà thơ Nguyễn Thanh Đạm là một bài thơ đầy bất ngờ như thế:   NGỌN LỬA   Dịu dàng và khát khao Người đàn bà nồng nàn ngọn lửa Ấp ủ giấc mơ hóa thành ánh sáng Nên dường như chưa cháy hết mình!   Thanh thản tựa khi chầm chậm trút xiêm y Nàng khẽ khàng thả hồn vào đời tôi, neo lại. Hơi ấm bàn tay xua tan giá lạnh Gọi hạt mầm trỗi dậy những đồi hoa…   Xin nguyện chín đến tận cùng hương sắc Từ những gian lao, những khoảnh khắc ngọt ngào Của nghiệt ngã, giá sương...

Continue reading

Hậu Cốc Ngang với hành trình “góp xanh cho lá”

(Bài viết của Nhà thơ Kim Chuông - Hội nhà văn Việt Nam)   Với Hậu Cốc Ngang, tôi ấn tượng và đem lòng yêu người thơ này từ cuộc hội ngộ của nhóm thi sĩ tại đất Cảng Hải Phòng, buổi nâng chén tri âm, mừng “quan tân khoa Nguyễn Đức Hậu,” vừa “đỗ bảng A,” chiếm giải đầu trên phạm vi cả nước, cuộc thi: “Thơ Lục bát.” (*) Thật không thể nghi ngờ gì nữa. Muốn biết ai đó có thực sự là thi sĩ hay không? Xin hãy đọc đôi ba câu lục bát của họ. Bởi, lục bát...

Continue reading

Từ thanh tân ấy – Thơ lục bát của Lê Hòa

Từ thanh tân ấy ùa ra Suối trong. Thác đổ. Nước òa ạt. Trôi Ta về tình tự với tôi Đêm mềm mại lắm. Đêm ơi... dịu dàng Em xanh. Xanh đến bàng hoàng Anh trôi sang phía nhịp nhàng nguồn cơn Dìu nhau. Gió dập. Sóng dờn Cứ hình, cứ bóng, chập chờn trong nhau Chúng mình thẳm. Chúng mình sâu Chúng mình leo lẻo một màu thanh tân Phải từ kiếp trước trầm luân Kiếp này, đành vậy vũ vần. Để yêu Phải từ hôm ấy. Buổi chiều Bàn tay nắm lấy một điều. Bình yên... Phía anh nổi. Phía em chìm Run run hai phía nghe lìm lịm. Mưa! Lê Hòa

Continue reading