ĐA ĐOAN
Cũng từ lạc bước bến thơ
Mới ra nửa tỉnh, nửa mơ, giữa ngày
Chuốc câu tứ tuyệt… tự say
Đa đoan sáu tám… xe dây tự tình
Em chao chát giữa sân đình
Mắt răm, má lúm, lung linh giếng làng
Hội Đình lắm kẻ giàu sang
Gió bay rách áo bẽ bàng đường tơ
Đó là em, đỏ mộng mơ
Sông hờn, sóng khát vỗ bờ bồng bênh
Câu thơ mắc nợ ngang ghềnh
Ân tình ướt sũng nhạt tênh môi cười
Cũng đành cành gẫy hoa rơi
Bao nhiêu thế, bấy nhiêu thôi… ta về
Nối vần lục bát chân quê
Mặc tình áo vá, câu thề lửng lưng
Dửng dưng thôi cũng chẳng đừng
Câu vần sáu tám cứ rưng rưng lời
Lục bát à, lục bát ơi…
Bởi đa đoan lắm nên tôi gặp người.
MÀU HOA MUỐNG
Chiều nay gió có có lang thang
Cho tôi gửi chút nắng vàng về quê
Quê ơi lâu lắm chưa về
Thương con sông nhớ bờ đê đa tình
Gió về thăm bụi trúc xinh
Ao sen giếng nước sân đình làng anh
Áo ai còn mắc trên cành
Gió mang về hộ tôi dành làm tin
Gió qua cầu đá nhớ tìm
Tình nghèo dạo ấy trượt chìm bên đê
Cái đêm gió bấc vụng về
Trăng non áo nõn lạnh tê vai gầy
Xa quê từ dạo đến nay
Đêm Trường Sơn vẫn mơ ngày chung đôi
Em giờ ra phố quên tôi
Quên màu hoa muống quên mùi rơm thơm
Mưa dầm gió bấc đường trơn
Chiều quê in dấu chân son lối về.
NÓI VỚI MÌNH
Buồn vui may rủi cũng thôi
Phải chăng thiên định lộc trời ban ra!
Lợi danh, gió thoảng trời xa
Quan quèn, lính bét,
ông, cha, nửa vời…
Vẫn mơ mộng tít mù khơi
Vợ thương, con quý,
dở hơi mấy lần…
Trắng tay vấp giải phù vân
Mất bò, mất bạn, mất phần mấy phen
Nhân tình, thế thái vờ quên
Cố hương lạc bước trôi miền bèo mây
Nợ tình trả mãi chưa đầy
Nợ đời cháy túi còn vay nợ mình.
Lê Minh Dung.
(Bài vở cộng tác xin gửi về e-mail: lucbatsaigon@gmail.com)