Có khi chỉ một ánh nhìn
Cũng làm sống lại một miền hoang vu
Nắng chênh chao tiếng chim gù
Cúc quỳ làm mắt em như nhuốm vàng
Có khi trời đổ mưa chan
Lại thương con cuốc ho khan rát mùa
Lưng ong trúc đứng bên chùa
Biết lưng mẹ cõng nắng mưa mà còng?
Có khi mẹ gánh cơn giông
Chạy ngang về phía chẳng mong có người
Mà trong lòng những rối bời
Chỉ cầu con hiểu nghĩa đời như cha!
Có khi ngoài rặng tre ngà
Nghe thấp thỏm tiếng vạc già nấc đêm
Là lo nuộc lạt chưa mềm
Nên trong nhà chửa ấm êm mọi đường
Có khi lòng mở yêu thương
Thì sông lại chảy trăm phương về nguồn
Hậu Cốc Ngang