Văn chương đương đại

Nữ sĩ Huỳnh Thúy Kiều “Ru giấc phù sa”

Là tập thơ của nữ thi sĩ Huỳnh Thúy Kiều, xuyên suốt tuyển tập này là cả một miền châu thổ phì nhiêu với bao niềm nỗi hiện lên: hạnh phúc có, khổ đau có, vui có, buồn có, cả xót xa tiếc nuối nữa cũng có…Bao nhiêu cung bậc ấy tràn lên trên từng phím nhớ, chạm vào vỉa tầng thẳm sâu của cõi lòng vợi vời theo con nước ròng, nước lớn!
Yêu châu thổ, mến đồng bằng – là những rung cảm chợt dấy lên trong ta. Chợt thấy cuồng chân thương hồ, muốn gác lại công chuyện mà duổi dong một chuyến đồng bằng cho thỏa nhớ!!!
Bên bờ ca dao, dưới lớp lớp phù sa mỡ màu chân thật. Ta chợt nhận ra: hãy sống, hãy yêu, hãy buồn, hãy vui với đất đai ruộng rẫy, con người sẽ người hơn. Tin yêu bắt đầu từ đấy, sức mạnh bắt đầu từ đấy. Nguồn cội chính là nơi ta cần níu vịn mỗi khi chống chếnh trong lòng.
Từng lớp phù sa vẫn đắp bồi năm tháng, vun đắp tự buổi ấu thơ đến khi trưởng thành. Mỗi bài thơ đều ăm ắp nỗi niềm, gợi cho ta:
Một chút nhớ:
– Dòng sông chảy xuôi
Mái chèo khua nhịp lở
Biệt phương nào cũng muốn quay về khóc dưới cội quê hương
Một chút thương:
– Tôi đắm mình trong ngòn ngọt phù sa
Hạt muối chẻ hai, rơi giọt mồ hôi lam lũ
Gió chuyển mùa vầng trăng chảy lênh bênh theo từng đợt sóng
Ấu thơ ơi, đói cái cò cái vạc lội đêm mưa…
Một chút ngậm ngùi day dứt:
– Trung thu quê nghèo đâu rồi những nia thúng đựng trăng
Giấc ngủ mớ đèn ông sao cá chép
Trẻ con thành phố cầm đèn lồng nhốt chùm trăng công nghiệp
Tôi khóc riêng mình vô tình hoai hoải bờ ca dao
….
Còn biết bao rung cảm đẹp khác nữa mà chưa thể kết hết khi đọc tập thơ này.

(Lê Hòa giới thiệu)

 

Back to list